Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010

Tác phẩm bạn bè


















Th H                                    
                             HÖÔNG NGUYEÀN VEÀ ÑAÂU


Lôøi theà cuûa laù sen

Laù sen chöa kòp ñi tu
Maø hoa cuùc ñaõ nhuoäm thu oùng vaøng
Yeâu em mua coám laøng Voøng
Naâng niu anh goùi trong loøng laù sen
Lôøi theà hoâm aáy cuûa em
Thôm nhö coám öôùp höông sen giöõa muøa
Khoâng ngôø, anh thaät khoâng ngôø
Laù sen raùch. Coám baây giôø thôm ñaâu.

                               NGUYEÃN ÑAÊNG LUAÄN

Lôøi th cuûa laù sen laø baøi thô tình hay, mang phong caùch ñoäc ñaùo, ñöôïc Nguyeãn Ñaêng Luaän vieát theo theå thô luïc baùt quen thuoäc. Ngaøy nay, laøm thô luïc baùt sao cho khoâng saùo moøn maø vaãn quyeán ruõ loøng ngöôøi khoâng phaûi nhaø thô naøo cuõng laøm ñöôïc. Nguyeãn Ñaêng Luaän ñaõ laøm ñöôïc ñieàu ñoù laø nhôø bieát tìm ra caùch theå hieän môùi.
Baøi thô chæ coù taùm caâu. Hai caâu ñaàu noùi tôùi söï chuyeån vaàn cuûa boán muøa töø haï sang thu. Nhaø thô khoâng taû moät caùch tuaàn töï “sen taøn cuùc laïi nôû hoa”  maø vieát:
Laù sen chöa kòp ñi tu
Maø hoa cuùc ñaõ nhuoäm thu oùng vaøng
“Cuùc ñaõ nhuoäm thu oùng vaøng” thì chöa coù gì môùi, caûm höùng veà veû ñeïp maø thu vaãn laø ñeà taøi muoân thuôû  cuûa thô ca daân toäc vaø caû thô ca phöông Ñoâng. Song “laù sen chöa kòp ñi tu” laïi quaû laø ñieàu chöa ai noùi. Sen ñaõ hoùa thaân thaønh naøng trinh nöõ. Naøng trinh nöõ chöa kòp caét toùc leân chuøa cuõng nhö  sen chöa kòp aån mình döôùi ao saâu thì thu ñaõ sang. Döôøng nhö thu ñeán voäi quaù chaêng?!
Sen töôïng tröng cho veû ñeïp thanh tao cuûa laøng queâ. Coám Voøng  goùi laù sen laø ñaëc saûn daân daõ noåi tieáng ôû vuøng ven Haø Noäi, thöôøng ñöôïc caùc coâ gaùi ngoaïi thaønh mang vaøo baùn rao treân caùc ngoõ phoá moãi ñoä thu veà. Höông neáp môùi hoøa quyeän cuûng höông laù sen dìu dòu, thanh khieát ñeán meâ say. Anh khoâng coù kyû vaät gì cao sang taëng em maø chæ coù:
Yeâu em mua coám laøng Voøng
Naâng niu anh goùi trong loøng laù sen
Kyû vaät thaät ñôn sô, bình dò nhöng yeâu thöông thì voâ haïn neân anh môùi naâng niu vôùi taát caû taám tình traân troïng quyù meán em. Caâu thô ngoït nhö lôøi ca tình yeâu ñoâi löùa vaúng leân trong ca dao thuôû naøo, ñöa taâm hoàn ta laéng vaøo höông ñoàng gioù noäi ven ñoâ.
Ñaùp laïi taám tình cuûa anh, moät lôøi theà linh thieâng töôûng chöøng khoâng theå naøo queân  thoát leân töø chính loøng em ñang thoån thöùc. Moät lôøi theà khoâng chæ laéng nghe baèng aâm thanh maø coøn caûm nhaän baèng caû höông thôm:
Lôøi theà hoâm aáy cuûa em
Thôm nhö coám öôùp höông sen giöõa muøa
Vaàn ñieäu luïc baùt quen thuoäc nhöng caâu thô laïi raát hieän ñaïi, vì nhaø thô ñaõ theå hieän raát töï nhieân söï töông öùng giöõa aâm thanh vaø höông thôm – giöõa lôøi theà vôùi höông coám öôùp laù sen. Nhöng khoâng hieåu vì sao maø moái tình tan vôõ ñeå chaøng trai phaûi ñau xoùt  thoát leân: Khoâng ngôø, anh thaät khoâng ngôø. Phaûi chaêng nhö nhaø thô XD ñaõ töøng taâm söï: “Tình yeâu ñeán, tình yeâu ñi, ai bieát”. Coù phaûi chaêng giöõa doøng dôøi troâi chaûy neáu khoâng bieát naâng niu giiöõ laáy khi “maøu yeâu leân phaáp phôùi” thì “ñoâi ngaøy, tình  môùi ñaõ thaønh xöa”. Ñeå roài moät caâu hoûi ñaët ra vôùi ngöôøi trong cuoäc vaø caû vôùi ngöôøi ñôøi:
Laù sen raùch. Coám baây giôø thôm ñaâu.
Doøng thô cuoái baøi ñöôïc ngaét thaønh hai caâu rieâng bieät, giöõa coù daáu chaám laø ñieàu ít thaáy trong thô luïc baùt, theå hieän söï saùng taïo cuûa nhaø thô. “Laù sen raùch” laø ñieàu kieän uû höông coám khoâng coøn. Coám khoâng coøn laø uû thì höông bay veà ñaâu ? Caûnh chia ly ñöôïc bieåu ñaït baèng moät caâu mieâu taû ngaén goïn mang tính aån duï vaø laø 1 caâu hoûi tu tö thaät gôïi caûm. Moät caâu hoûi k hoâng yeâu caàu traû lôøi nhöng noùi leân  noãi luyeán tieác khoân nguoâi khi moái tình ñaàu tan vôõ . Caùi coâng anh naâng niu goùi coám trong loøng laù sen ñeå taëng em ngaøy naøo chæ coøn laø kyû nieäm xoùt xa cuûa moät thôøi ñaõ qua. “Lôøi theà hoâm aáy cuûa em” ñaõ bay theo laøn gioù thoaûng.
Lôøi theå cuûa laù sen theå hieän moät phong caùch thô vöøa ñoäc ñaùo vöøa mang ñaäm tính daân toäc. Coù ñöôïc nhö vaäy khoâng chæ laø nhaø thô kheùo choïn nhan ñeà, kheùo tìm töù thô, maø coøn nhôø caùc thi lieäu ñöa vaøo thô nhö: laø sen, höông sen, coám laøng Voøng, coám öôùp höông sen… coù söùc gôïi caûm saâu xa trong loøng ngöôøi ñoïc. Vaø cuõng coøn nhôø caùch söû duïng saùng taïo theå thô luïc baùt ñeå theå hieän raát ñaït maïch caûm xuùc cuûa nhaø thô.
Baøi thô nhö moät lôøi nhaén nhuû vôùi nhöõng ai ñang yeâu vaø seõ yeâu haõy thuûy chung vôùi lôøi nguyeän öôùc linh thieâng trong tình yeâu ñôøi löùa.

                                                                                                                         T.H


Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2010

THỜI ĐÃ XA      
                                                      Truyện ngắn  Trần Quang Lộc
                                                                                                    Tặng  T.H
        Làng tôi nằm dọc theo một dòng sông nhỏ. Thực lòng mà nói, cho đến bây giờ, con sông thân thuộc ngày đó tôi vẫn chưa biết tên gì. Mà đâu phải riêng tôi, cả dân làng tôi cũng thế. Thôi thì cứ tạm gọi Sông Quê vậy, đó cũng là cách thể hiện cái tình của một kẻ lang bạt kỳ hồ đối với quê hương, với xứ sở, với dòng sông tuổi thơ mang nhiều kỷ niệm của một thời đã xa.
                        
     Thời đó, thường vào những buổi trưa, nhất là những trưa hè oi ả, bọn trẻ chúng tôi đứa nào cũng mình trần trùng trục, trai có, gái có, tụ tập trước dinh làng gầy đủ các trò chơi như nhảy dây, đánh vụ, bắn bi, chơi ô ăn quan…Một lũ lóc nhóc cứ tranh cãi nhau, hò hét nhau làm náo động chốn miếu đình thâm nghiêm. Chơi chán lại cởi tuột hết quần áo nhảy ùm xuống bến sông bơi lội thoả thích. Lũ trẻ con chúng tôi hồi đó vô tư lắm, hồn nhiên lắm, không phải như trẻ con thời bây giờ. Dinh làng tôi nằm cạnh bến Sông Quê. Nhỏ thôi, diện tích chưa bằng hai manh chiếu gộp lại. Bên trong duy nhất một bàn thờ nhưng không ai biết thờ vị thần nào. Sau lưng dinh là cây đa cổ thụ, gốc hai người ôm không hết, rễ đa chằn chịt y như hàng trăm con trăn xoắn chặt vào nhau, tàn đa rợp mát cả một vùng rộng. Dưới gốc đa lổn ngổn nào là ông táo đã sức đầu, ông bình vôi mẻ miệng, có cả những kiềng sắt long chân, tất cả do dân làng góp lại từ nhiều đời. Nghe nói dinh làng tôi thiêng lắm. Cứ vào khoảng quá nửa khuya, một cuc lửa to bằng chiếc nón lá từ trong dinh bay vút lên trời rồi mất hút... Thỉnh thoảng vào những đêm trăng lạnh, vài người trong làng nửa đêm đi tháo nước ruộng tình cờ bắt gặp một cô gái mặc toàn đồ trắng đứng trước dinh, bỏ tóc xoả nhìn trăng… Và nhiều chuyện ma mị, huyễn hoặc khác nưã lưu lại trong tâm tưởng người dân quê tôi từ thế hê này sang thế hệ khác…

Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2010

Giới thiệu tác phẩm bạn bè

  Kim Hường
       Kim Hường còn rất trẻ nhưng rất yêu thơ ngay từ thời còn học PTTH. Kim Hường thuộc rất nhiều bài thơ nổi tiếng của các nhà thơ lớn thời thơ  mới và  một số tác giả trẻ hiện nay. Hường đang chập chững làm thơ. Những bài thơ đầu tay  tuy chưa đạt đến nghệ thuật đáp ứng với nhu cầu bạn đọc, nhưng mang nhiều tâm trạng của một cô gái đang ở lứa tuổi biết yêu. Xin được giới thiệu với các bạn yêu thơ bài thơ đầu tay của Kim Hường và mong nhận được những lời góp ý chân thành nếu không động viên cổ vũ cho cây bút trẻ bước vào con đường đi tìm cái đẹp trong văn chương đầy khó khăn thách thức thì cũng giúp cho cô bé kim Hường đang đứng trước cổng ngôi đền thiêng thơ ca tự tìm cho mình một hướng rẽ...

Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010

Đào ba y cựu...


Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào ba y cựu tiếu đông phong
                    (Thôi Hộ)
                                                   Tặng em tôi

Mừng ngaỳ Nhà giáo Việt Nam!



Tác giả    Thu Hồng
 Họ tên thật: Nguyễn Thị Thu Hồng. Quê quán: Nhơn Hưng, An Nhơn, Bình Định
Đang là Phó hiệu trưởng trường THCS Nguyễn Viết Xuân, huyện Đồng Xuân, tỉnh Phú Yên
Chuyên môn: Đại học Sư phạm khoa Ngữ văn. Hội viên Hội Liên hiệp VHNT Phú Yên
-Sách đã xuất bản: Hoa mướp cuối mùa (tập truyện).
Có thơ, truyện, bút kí đăng trên các báo, tạp chí chuyên ngành Văn học Trung ương và địa phương
-Giải thưởng: Giải A trong cuộc thi truyện ngắn Vì cuộc sống bình yên do Hội LHVHNT Phú Yên phối hợp với ngành Công An tỉnh Phú Yên tổ chức
Đến với Văn chương tuy hơi muộn, nhưng  Thu Hồng viết rất chắc, rất vững cả hai thể loại thơ và truyện ngắn, Đặc biệt giọng văn đầy nữ tính, giàu biểu cảm của Thu Hồng đã chiếm được cảm tình của đông đảo bạn đọc, bạn văn trong cả nước. Thu Hồng đang là cây bút đầy triển vọng của Đất Phú-Trời Yên.
Chiều nay, không biết xuất phát từ nguồn rung cảm nào mà Thu Hồng lại gửi tặng vào di động của tôi 2 bài thơ., cả 2 bài  có tâm trạng, đọc đươc! Xin giới thiệu nguyên bản với cư dân mạng yêu thơ 2 bài thơ ngẫu hứng của Thu Hồng.


DẠ KHÚC

Chợ chiều rao bán chút tình
Giá cao sợ ế, giá bình ngại ôi
Em về ôm mảnh trăng côi
Quỳnh hương một đoá đành thôi muộn màng
                                              TH



                      

THẾ ĐẤY!



Ra thế- vấn vương thời áo trắng

Một thời phượng đỏ cháy khát khao
Thời gian chơi trò ong tim mật
Hồn nhiên ơi! Em ở chốn nào?

Thế đấy! Đầu xanh giờ điểm bạc
Như sương như khói như chiêm bao
Thời gian chừng như đông đặc lại
Nét trầm tư hiện hữu xanh xao

                               TH

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

Truyện ngắn Tiếng gọi

TRẦN QUANG LỘC

                                     TIẾNG GỌI
                          Truyện ngắn
Từ ngày bị cách chức Giám đốc, ông đâm ra buồn chán rồi sinh bạo bệnh. Chứng loét dạ dày đến thời kỳ thứ tư kết hợp với bệnh suy tim trầm trọng không những đã vắt kiệt  thân thể đẫy đà của ông thành khô quắt như quả xơ mướp mà còn làm hao tài tốn của vì cái chứng bệnh quái ác này!.Tài sản ông dành dụm, chắt góp bấy lâu nay đã lần lượt ra đi.

Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

Truyện ngắn Trăng 16

TRẦN QUANG LỘC

                       TRĂNG MƯỜI SÁU
                                                       Truyện ngắn (Nguồn: Phong Điệp nét)
    
    Rời bến đò ngang, tôi đi dọc theo con đường làng rợp bóng tre xanh dẫn đến một xóm nhỏ nằm chơ vơ giữa cánh đồng mông quạnh. Con đường đất đỏ ngày xưa đã bao lần bị đạn bom cày xới, rồi được bàn tay con người vun đắp nhưng vẫn chưa xóa hết những kỷ niệm vui buồn của tôi hồi còn là  cậu giáo làng trẻ trung mang nhiều mộng ước.


      Đến đầu xóm, tôi dừng lại để hỏi thăm về Như Quỳnh , cô học trò thân yêu của tôi ngày xưa. Nhưng những người được hỏi đều lắc đầu bảo rằng, ở vùng quê chiêm trũng này, phần lớn con gái được cha mẹ đặt tên Lài, Lạc, Gái, Lúa, Gà… chứ không có đứa nào mang cái tên như vậy. Tôi thất vọng định rảo bước đi tiếp, bỗng một cụ già gọi giật lại, hấp háy đôi mắt nhìn tôi dò xét, rồi bảo :
        

Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010

Thơ Thanh Trúc: Ký ức thời đã xa


         
C THI ĐÃ XA
                                  Thanh Trúc
                                                       Tặng Thanh Thuỷ


Nhng giọt nng du dàng đong đưa trên thm c mm óng mượt
chiu lng l đi v dãy núi mù xa  tím biếc hoàng hôn
để li sau lưng khong tri  bình yên  mang đầy hoài nim
c mt thi đã xa ng quên sut my mùa trăng tròn khuyết
bng hin lên như mt bc tranh siêu thc
vi nhng gam  màu lung linh
vi nhng đường nét chênh chao gp ghình năm tháng
vi hương tóc nng nàn
vi nụ cười trong tro hn nhiên ca tui thanh xuân
                                    tràn đầy ước vng
gc cây si già còn in đậm chng tích ca mt tình yêu
                                    say đắm thu đầu đời
nét ch đã khép ming theo màu thi gian  
nhưng không th nào xoá được
anh yêu em
và em  mãi yêu anh...
                                             TT.

Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2010

Tàn văn Thương lắm áo dài ơi


Thời đẹp nhất - "thời áo trắng"
Ở thế hệ tôi, học sinh lớp 6 đã bắt đầu mặc áo dài. Chiếc áo dài đã làm cho tôi hãnh diện biết bao trước những cặp mắt của bạn bè lối xóm. Nhà tôi nghèo nên mẹ may áo cho tôi bằng loại vải rẻ tiền, tôi đã nâng niu gìn giữ chiếc áo dài trong suốt năm học lớp 6. Lên các lớp trên, tôi vẫn tiếp tục mặc đồng phục áo dài. Điều này không hề cản trở tôi và các bạn nữ trong học tập và sinh hoạt. Chiếc áo dài giúp chúng tôi trong cách đi đứng dịu dàng, ăn uống có chừng mực để giữ thân hình thon thả. Trong giờ học thể dục, chúng tôi có đồng phục riêng, thường là bộ đồ thun rẻ tiền.
Sau ngày giải phóng, chúng tôi không còn mặc áo dài do quan niệm của thời đó, chúng tôi đã tiếc nuối biết bao! Sau này, chiếc áo dài được phục hồi lại, tôi đã là một hướng dẫn viên du lịch. Khách nước ngoài đến Việt Nam đều trầm trồ khen nữ sinh nước mình đẹp quá. Tại Hà Nội, nữ sinh chỉ mặc áo dài vài ngày trong tuần và không thường xuyên nên việc chụp ảnh tôi hứa với khách vào miền Trung và miền Nam . Khách đã rất hài lòng với những gì đặc trưng của nữ sinh Việt Nam và cũng muốn may cho mình chiếc áo dài Việt Nam để về giới thiệu với bạn bè. Tôi muốn nói với các bạn nữ sinh rằng: các bạn đang ở vào thời đẹp nhất - "thời áo trắng", hãy nâng niu chiếc áo dài trắng bạn đang mặc, nó sẽ là một kỷ niệm không bao giờ phai đối với các bạn và nó cũng là một nét văn hóa Việt Nam đấy các bạn ạ!
Võ Thị Kim Trang
(Đà Nẵng)

Thơ Thanh Trúc: Ta đang tìm ta

Thanh Trúc

       TA ĐANG TÌM TA
   (hai mặt đối lập cùng tồn tại trong một chỉnh thể )                            
                                       Dành tặng em Thanh Thuỷ


Hơn nửa đời người

ta chưa hiểu về ta
là đứa tiểu nhơn hay người quân tử
kẻ sĩ đương thời hay chỉ là thằng quỷ sứ
độ lượng hay hẹp hòi
hào hoa hay thô thiển


Ngồi với bọn tiểu nhân ta luôn tự dặn lòng

                     phải kiệm lời kín tiếng
vậy mà ta lại huênh hoang triết luận thuyết anh hùng


Đường ta đi đang thanh thản ung dung

bỗng một rào cản chắn ngang phía trước
ta tự nhủ haỹ vòng sang hướng khác
ta lại quyết chí vượt qua không chùng bước bao giờ
hậu quả khó lường sẩy chân vấp ngã
ta lại tự trách mình nông nổi ngu ngơ


Đang choáng ngợp trong vòng tay em róng riết

ta bỗng bật ra lời ly biệt
hãy lấy chồng đi em
anh sẽ nguyện cầu em đến bến bờ hạnh phúc


Giả sử một ngày ta bắt gặp em trong vòng tay kẻ khác

có thể ta rất buồn đã để mất người yêu
cũng có thể ta thở phào nhẹ nhõm
như vừa trút xong một gánh nợ đời


Hơn nủa đời người ta chưa hiểu về ta

đâu dám trách em mưa chiều nắng sớm
lúc cuồng nhiệt đắm say
khi hững hờ ngơ ngác


Ta là ai?

chính ta cũng chưa hiểu nổi
 Ta đang tìm ta trên mọi nẻo đường đời

                                                         TT