Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2010

Tàn văn Thương lắm áo dài ơi


Thời đẹp nhất - "thời áo trắng"
Ở thế hệ tôi, học sinh lớp 6 đã bắt đầu mặc áo dài. Chiếc áo dài đã làm cho tôi hãnh diện biết bao trước những cặp mắt của bạn bè lối xóm. Nhà tôi nghèo nên mẹ may áo cho tôi bằng loại vải rẻ tiền, tôi đã nâng niu gìn giữ chiếc áo dài trong suốt năm học lớp 6. Lên các lớp trên, tôi vẫn tiếp tục mặc đồng phục áo dài. Điều này không hề cản trở tôi và các bạn nữ trong học tập và sinh hoạt. Chiếc áo dài giúp chúng tôi trong cách đi đứng dịu dàng, ăn uống có chừng mực để giữ thân hình thon thả. Trong giờ học thể dục, chúng tôi có đồng phục riêng, thường là bộ đồ thun rẻ tiền.
Sau ngày giải phóng, chúng tôi không còn mặc áo dài do quan niệm của thời đó, chúng tôi đã tiếc nuối biết bao! Sau này, chiếc áo dài được phục hồi lại, tôi đã là một hướng dẫn viên du lịch. Khách nước ngoài đến Việt Nam đều trầm trồ khen nữ sinh nước mình đẹp quá. Tại Hà Nội, nữ sinh chỉ mặc áo dài vài ngày trong tuần và không thường xuyên nên việc chụp ảnh tôi hứa với khách vào miền Trung và miền Nam . Khách đã rất hài lòng với những gì đặc trưng của nữ sinh Việt Nam và cũng muốn may cho mình chiếc áo dài Việt Nam để về giới thiệu với bạn bè. Tôi muốn nói với các bạn nữ sinh rằng: các bạn đang ở vào thời đẹp nhất - "thời áo trắng", hãy nâng niu chiếc áo dài trắng bạn đang mặc, nó sẽ là một kỷ niệm không bao giờ phai đối với các bạn và nó cũng là một nét văn hóa Việt Nam đấy các bạn ạ!
Võ Thị Kim Trang
(Đà Nẵng)

1 nhận xét:

  1. Thơ ca tụng Trăng 16 là tình lắm đấy. Chúc bạn có nhiều 16. Thân, HKB

    Trả lờiXóa